Đỗ Hồng

Một Mình



 
Bỏ một mình buổi chiều đi ngủ muộn
Mùa hạ nghiêng tâm trí viết dòng thơ
Cơn gió bay từ sớm đến bây giờ
Vẫn chưa lại cùng ta dâng hương mới
 
Hàng cây đứng bên đường đang ngóng đợi
Niềm vui về thắp sáng cả tâm tư
Em có nghe nhịp tim rất hiền từ
Còn vang động khúc tình yêu năm cũ?
 
Ta cùng ta trôi trên dòng thác lũ
Nhìn bao nhiêu mùa hạ đã qua đời
Cuộc tình nào tàn tạ giữa chiều rơi
Ta ở lại quẩn quanh cùng cây lá
 
Tim vẫn đựng tình đầy dâng biển cả
Một đêm về tắm mát cả cơn mơ
Con trăng nằm chờ đợi một vần thơ
Cho thương nhớ cuối trời êm tháng sáu
 
Bên gác trọ trần gian ta nương náu
Có buồn vui nuôi dưỡng trái tim hồng
Ta một mình ngồi hát phận long đong
Nghe như bước chân em về đâu đó   

Được bạn: HB đưa lên
vào ngày: 31 tháng 7 năm 2014

Bình luận về Bài thơ "Một Mình"